Cạn kiệt khoáng sản, tòa thành Miyada trù phú lẫy lừng năm nào giờ chỉ còn là chiếc bóng của quá khứ.
Công nghiệp hóa với quy mô khổng lồ đã từng mang đến Miyada vô số tài phú. Nhưng nguồn tài nguyên dù màu mỡ đến mấy cũng bị khai thác hết, dẫn đến nền công nghiệp lụi tàn, và vô vàn thương nhân cuốn gói ra đi; thứ duy nhất còn ở lại là những đống rác thải công nghiệp đồ sộ. Tránh nặng tìm nhẹ vốn dĩ bản chất của nhân loại, thế nên khi tòa thành ngày càng suy bại cả về kinh tế lẫn hoàn cảnh sống, dân chúng chúng dần dần ra đi tìm một chốn nương thân mới.
Dĩ nhiên trong cuộc sống luôn có những cá nhân với những lựa chọn khác biệt, Elsu chính là một trong số đó với quyết định ngoan cố cắm rễ tại đây.
Chôn nhau cắt rốn tại đây khiến Elsu có tình cảm đặc biệt với chốn này. Không lâu sau khi sinh, cả cha mẹ anh lần lượt từ giã cõi đời trong một trận dịch bệnh. May mắn tòa thành thời ấy vẫn đang phát triển thịnh vượng, thế nên phúc lợi xã hội thừa sức đảm bảo một thời thơ ấu an lành cho Elsu chốn cô nhi viện. Thế nên từ nhỏ Elsu đã quyết chí lớn lên sẽ trở thành người bảo vệ nơi này để đền đáp công ơn dưỡng dục.
Với thành tích tốt nghiệp xuất sắc cùng thiên phú xạ thủ kinh người, Elsu nhanh chóng trở thành sĩ quan vệ quân đầy vinh quang. Tuy là lính mới lại kiệm lời, nhưng khi đồng đội cần họng súng ngắm của anh luôn kịp thời xuất hiện cân tất cả mọi kẻ địch, thế nên Elsu nhanh chóng được lòng các chiến hữu xung quanh. Chỉ trong 3 năm ngắn ngủi, tiểu đội của Elsu không chỉ xuất sắc hoàn thành tất cả nhiệm vụ, mà còn không ít lần nhận được khen thưởng từ các nghị viên Liên bang.
Thế nên khi thành Miyada dần trở nên suy tàn, Liên bang đã hạ lệnh sung quân tiểu đội này chuyển ra tiền tuyến, nơi vô vàn hiểm nguy đầy gian khổ đang đợi chờ. Trong bối cảnh thế lực hắc ám xâm lược lần thứ hai, khi chiến tranh dần tiến đến giai đoạn cuối, Liên bang tự do với tư cách thành viên của Liên quân các nước, sẵn sàng tung tất cả lực lượng cho trận đại chiến.
Đây là cuộc chiến vĩ đại nhất trong lịch sử nhân loại! Nơi tất cả lực lượng hội tụ sẵn sàng chung sức đẩy lùi bè lũ hắc ám về lại Khe vực thẳm! Khi lời hiệu triệu vang lên, vinh quang đang vẫy gọi, bầu nhiệt huyết sục sôi, tất cả mọi binh sĩ đồng tâm đáp trả.
Ngoại trừ Elsu.
“Ngươi biết mình đang làm gì không? Nhìn vào huân chương trên ngực mình đi! Vinh quang này đáng bị hoen ố vậy sao?” Trước những lời trách móc của chiến hữu, Elsu cố giải thích trong vô vọng: “Ta đã thề bảo vệ tòa thành này cho đến hơi thở cuối cùng… bất kể nó đã điêu tàn ra sao. Thật có lỗi, ta không thể cùng kề vai sát cánh bên mọi người nơi chiến trường ngoài kia.”
Dẫu chẳng mấy ai thấu hiểu tình cảm đặc biệt này của Elsu với tòa thành, nhưng anh nguyện gánh tất cả lời lẽ thế gian, dù có bị chê bai hèn nhát, khiếp nhược, đào binh… miễn là anh được ở lại bảo vệ nơi này. Chọn giải nghệ và ở lại, Elsu lặng người đứng trên tòa thành nhìn các chiến hữu phẫn uất cất bước ra đi.
“Thật ra ngươi không cần làm vậy, tòa thành này đã vô vọng rồi.” Moren, người sau khi hoàn tất sứ mệnh rèn luyện vũ khí đã chọn quay về cố hương Miyada, cất tiếng khuyên nhủ.
“Vậy còn ông, vì sao lại trở về đây?” Elsu hỏi lại.
“Hừ, thanh niên như ngươi so gì với ta lão già này!” Moren phất tay cất bước vào ánh hoàng hôn.
“Mỗi người đều có lý do của bản thân mình.” Elsu thầm nói trong lòng, dõi mắt theo những hình ảnh nhạt nhòa của những chiến hữu lần cuối.
Nhưng nếu có ngày họ gặp trắc trở, ta sẵn sàng từ bỏ tất cả để bảo vệ họ!