Trong những năm gần đây, hệ thống 3 trung vệ ngày càng trở nên phổ biến trong bóng đá, những đội như Chelsea, Tottenham Hotspur và Wolverhampton Wanderers là một số đội thường xuyên áp dụng hệ thống này. Tuy nhiên, có nhiều cách để huấn luyện viên sử dụng hệ thống này để xâu chuỗi đội hình của mình.
Trong bài viết trước về những hệ thống chiến thuật bóng đá phổ biến, chúng ta đã tìm hiểu về hệ thống 3-5-2 và vai trò của nó trong bóng đá quốc tế. Nhưng trong bài viết này, chúng tôi sẽ hướng dẫn bạn về một hệ thống rất phổ biến khác dựa trên hệ thống 3 trung vệ, đó là hệ thống 3-4-3.
Cách chơi hệ thống 3-4-3
Hệ thống 3-4-3 sử dụng 3 trung vệ, 2 tiền vệ trung tâm, 2 cầu thủ cánh và 3 cầu thủ tấn công. Hệ thống này tạo ra sự cân bằng trên sân và linh hoạt cho huấn luyện viên thể hiện nhiều chiến thuật khác nhau.
Ví dụ, hệ thống này rất phù hợp với các đội bóng muốn kiểm soát bóng, với cặp tiền vệ trung tâm có thể nhận bóng từ nhiều trung vệ trước khi tiến hành tấn công. Đồng thời, sự rộng rãi từ các cầu thủ cánh và ba tiền đạo cũng giúp cho các đội bóng phản công hiệu quả, hấp thụ bóng và tạo cơ hội phản công cho đội bóng.
Có nhiều cách xếp hàng tấn công 3-4-3. Nhiều huấn luyện viên sẽ chọn phạm vi hẹp với hai số 10 đứng sau tiền đạo trung tâm. Cũng có thể chơi với ba tiền đạo cắt cheo, đẩy hai cầu thủ tiền đạo cánh vào biên hàng tiền đạo trung tâm.
Một lựa chọn khác là chơi với một tiền đạo giả, rơi vào các vị trí sáng tạo và cho phép hai tiền đạo cánh sau đẩy vào những vùng nguy hiểm hơn (chẳng hạn như Roberto Firmino của Liverpool).
Hệ thống 3-4-3 được cho là bắt nguồn từ Italy, nơi các đội bóng chơi với 3 trung vệ đã trở thành phổ biến. Nó được chuyển từ hệ thống 3-5-2 và được xem là một lựa chọn tấn công hơn, với 3 tiền vệ trung tâm được thay thế bằng một cặp tiền vệ trung tâm không phải là tiền vệ phòng ngự nhưng cũng đảm bảo tính ổn định.
Những cầu thủ này quan trọng để kết nối các khu vực trên sân và di chuyển bóng từ phòng ngự đến tấn công. Sự xuất hiện của 2 tiền vệ trung tâm trong hệ thống 3-4-3 cũng giúp chuyển vị trí từ cánh này sang cánh kia, vai trò quan trọng của cầu thủ cánh trong hệ thống này.
Ưu điểm của hệ thống 3-4-3
Chúng ta vừa nói về một trong những ưu điểm quan trọng nhất của hệ thống 3-4-3 là sự rộng. Hệ thống 3 trung vệ cho phép các cầu thủ cánh di chuyển thoải mái lên phía trước và tạo ra cơ hội phá vỡ từ các vị trí rộng ở phía trên. Những cầu thủ này có thể kết hợp với các tiền đạo cánh để tạo ra áp lực trên biên, khiến hậu vệ đối phương rơi vào vị trí sâu hơn và tạo ra nhiều không gian ở trung tâm sân.
Đồng thời, hệ thống 3-4-3 cũng cung cấp sự cân bằng giữa phòng ngự và tấn công. Tổng cộng, bạn có 5 cầu thủ tấn công (cầu thủ cánh và 3 tiền đạo) và 5 cầu thủ phòng thủ (tiền vệ trung tâm và 3 trung vệ) tập trung vào mặt phòng ngự của trận đấu. Cùng nhau, 5 cầu thủ này có thể tạo ra sự an toàn phòng thủ xuất sắc, đặc biệt khi cầu thủ cánh trở lại hỗ trợ phòng ngự. Hệ thống 3-4-3 rất phù hợp cho phản công.
Tất nhiên, huấn luyện viên có thể chọn thay đổi cầu thủ và giữ sự linh hoạt, khi cầu thủ cánh đẩy vào vị trí hậu vệ hoặc tiền vệ trung tâm tấn công. Sự linh hoạt này là một trong những yếu tố tốt nhất của hệ thống 3-4-3, và các lựa chọn trong việc hỗ trợ tiền đạo đơn lẻ là đa dạng.
Với hai tiền đạo cánh hoặc tiền đạo cắt cheo luôn ở gần, và tiền vệ trung tâm và cầu thủ cánh thường có tự do để tham gia công kích, rất khó có thể cách li tiền đạo đơn lẻ trong hệ thống 3-4-3 như trong hệ thống 4-2-3-1 chẳng hạn.
Một ưu điểm khác của hệ thống 3-4-3 là phù hợp với các trung vệ biết chơi bóng và tự tin trong việc kiểm soát bóng. Họ không chỉ có thể chuyền bóng để liên kết mượt mà với tiền vệ, mà còn có thể tấn công bằng chính mình.
Điều này được hỗ trợ bởi sự hiện diện của trung vệ đá sâu hơn, thường là trung vệ chơi bóng (được gọi bằng thuật ngữ Ý là libero) phủ quét hai trung vệ bên cạnh mình và dọn dẹp bất kỳ mối nguy hiểm nào.
Nhược điểm của hệ thống 3-4-3
Một hệ thống có sự linh hoạt như hệ thống 3-4-3 thường đòi hỏi sự cống hiến. Các vị trí cánh vốn khó khăn. Cầu thủ ở vị trí này cần có tốc độ, công việc chăm chỉ và độ bền tốt.
Họ cũng cần có sự cam kết phòng ngự cao cũng như kỹ năng tấn công để di chuyển liên tục trong suốt 90 phút trận đấu.
Một rủi ro tiềm năng khác của hệ thống này là thiếu sự bảo vệ phòng ngự ở trung tâm sân. Với sự tập trung vào sự rộng, không nhiều cầu thủ bảo vệ hàng phòng ngự, vì vậy nếu đối thủ tạo sức ép ở những khu vực này, có thể gây rắc rối.
Hoặc, nếu đối thủ tập trung vào các khu vực rộng, đây có thể là nơi họ tìm thấy thành công, vì hệ thống 3 trung vệ không thể che phủ được nhiều không gian như hệ thống 4 trung vệ, do đó tạo điều kiện cho các phản công hung hãn để phá hủy hàng phòng ngự.
Các CLB và nhà huấn luyện sử dụng hệ thống 3-4-3 hiệu quả nhất là ai?
Nhiều đội bóng nổi tiếng đã sử dụng hệ thống 3-4-3 hiệu quả. Trong phần này của bài viết, chúng ta sẽ đi qua một số ví dụ thành công nhất về việc áp dụng hệ thống này ở mức cao nhất.
Antonio Conte, Chelsea
Bất kỳ nơi nào ông đi qua, huấn luyện viên nổi tiếng người Italia Antonio Conte đều khẳng định hệ thống 3 trung vệ. Điều này không có gì ngạc nhiên, với thành công mà ông đã đạt được, giành được loạt danh hiệu ở Italia và Anh. Tại Chelsea, hệ thống 3-4-3 của Conte đã giúp đội bóng này tăng cường phong độ và giành chức vô địch Premier League 2016-2017 và Cúp FA.
Johan Cruyff, Barcelona
Hệ thống 3-4-3 là lựa chọn lý tưởng cho huấn luyện viên huyền thoại của Barcelona trong thập kỷ 1980-1990, Johan Cruyff. Ông Hà Lan ưa thích hệ thống này vì nó cho phép ông sử dụng khả năng chuyền bóng và tài năng chiến thuật của các cầu thủ như Pep Guardiola và Ronald Koeman. Nhờ tính chất cực kỳ linh hoạt, hệ thống 3-4-3 cũng là mô hình hoàn hảo cho khái niệm Total Football, mà Cruyff đã tiên phong trong vai trò của cầu thủ và huấn luyện viên.
Gareth Southgate, Anh
Southgate là một fan hâm mộ lớn của hệ thống ba trung vệ. Như HLV của ĐT Anh, ông thường ưa thích hệ thống 3-4-3, một phần do sự giàu có của Anh về tài năng hậu vệ đầy tốc độ. Kyle Walker có thể chơi ở vị trí trung vệ bên phải, trong khi các cầu thủ đa năng như Kieran Trippier và Reece James thích hợp với vị trí cánh.
Những cầu thủ rộng này được khuyến khích đẩy lên vị trí tạo cơ hội và kết hợp mạch lạc với hai số 10 hẹp (cầu thủ như Raheem Sterling và Mason Mount). Đôi khi, những cầu thủ tiền đạo hẹp này sẽ cánh lại trở thành những cầu thủ cánh, để tạo không gian ở trung tâm cho những cầu thủ khác tiến lên. Đây là hệ thống đã giúp Anh vào chung kết Euro 2020, cuối cùng thua Italy trong loạt đá luân lưu.
Làm thế nào để đối mặt với hệ thống 3-4-3?
Khi một đội bóng đã thành thục hệ thống 3-4-3 như Chelsea của Conte hoặc Barcelona của Cruyff trong quá khứ, rất khó để ngăn chúng. Sự cân bằng giữa phòng ngự, sự rộng và sự di chuyển bóng linh hoạt khiến nó trở thành một trong những hệ thống được ưa chuộng nhất trong giới huấn luyện hàng đầu. Nhưng điều đó không có nghĩa là không thể ngăn chúng lại.
Cách để đánh bại hệ thống 3-4-3 là tập trung vào những cánh. Tạo áp lực lên hai cánh và tìm khoảng trống ở những khu vực rộng sẽ giúp bạn tận dụng không gian mà hệ thống 3-4-3 tìm cách khai thác. Làm điều này cũng có thể giữ lại cầu thủ cánh đối phương trong phòng ngự, làm mất hiệu quả của hai trong những cầu thủ quan trọng nhất trong hệ thống này.
Một cách để làm điều đó là sử dụng những cầu thủ cánh hoặc cầu thủ cánh hoàn thành, hoặc tạo ra sự rộng bằng cách sử dụng hậu vệ đi lên tấn công. Quan trọng nhất, chơi chống lại hệ thống 3-4-3 đòi hỏi kiên nhẫn. Bạn thường cần chấp nhận thực tế rằng đối thủ của bạn sẽ chiếm ưu thế về kiểm soát bóng, nhưng chỉ cần bạn chuẩn bị tốt để khai thác điểm yếu của họ khi bạn có bóng, bạn có thể đánh bại hệ thống 3-4-3. Điều này đặc biệt đúng nếu bạn khai thác phản công.